Bird by Bird: Some Instructions on Writing and Life
Preview
Preview
7k reviews

Bird by Bird: Some Instructions on Writing and Life

441,000357,000
Tặng bookmark nghệ thuật/bút highlight chất lượng cao
Đổi trả trong vòng 7 ngày, không mất phí đổi trả
Tích điểm 1% giá trị đơn hàng
Giao hàng trong ngày Xem chi tiết
Hotline hỗ trợ 24/7: 083 222 7685
Hỗ trợ gói quà tặng theo yêu cầu*

Bird by Bird: Some Instructions on Writing and Life


"Bird by Bird": Viết, từng con chim một


Họ gọi đây là một cuốn sách kinh điển về dạy viết, nhưng nhiều hơn là về trải nghiệm viết như một cách sống. Viết rèn người nhiều như rèn chữ. Ta tập sống thông qua tập viết. Mình đọc nó cho khóa, và đây là những câu thấy rất hay và chạm.


1. Rất ít nhà văn thực sự biết mình làm gì cho tới khi làm xong nó.


2. Tất cả những gì tôi biết khi viết là nếu tôi ngồi đó đủ lâu, điều gì đó sẽ xảy ra.


3. Hãy nhớ rằng những gì xảy ra với bạn thuộc sở hữu của bạn.


4. Điều tôi học được khi ngồi sửa bài viết tệ hại lần đầu của mình là làm thinh với những tiếng nói trong đầu.


5. "Khi tôi viết, tôi cảm thấy mình như một kẻ không tay không chân, nhưng với cây bút trong miệng". Vậy nên cứ viết, nghệch ngoạc và mắc lỗi. Tốn giấy cũng được.


6. Để trở thành một nhà văn giỏi, bạn không chỉ phải viết nhiều mà còn phải để tâm. Bạn không cần phải có triết lý đạo đức phức tạp. Nhưng tôi nghĩ, một nhà văn luôn cố gắng trở thành một phần của giải pháp, để hiểu một chút về cuộc sống và truyền lại điều này.


7. Đối với một số người, sách hay và văn đẹp là niềm an ủi tột cùng, thậm chí còn xoa lòng hơn cả đồ ăn thượng hạng. Vì vậy, hãy viết về những điều quan trọng nhất đối với bạn.


8. Nhà văn là người mà không gì bị phí phạm.


9. Một điều xảy ra khi bạn cho phép mình bắt đầu viết là bạn bắt đầu tư duy như một người viết. Bạn bắt đầu coi mọi thứ là chất liệu.


10. Nếu bạn bị vợ khóa cửa ngoài, bạn không có vấn đề với cái cửa... "Tắc chữ" ám chỉ bạn đang bị nghẹn hay nghẽn, trong khi sự thật là bạn đang trống rỗng.


11. Một số người muốn giàu có hay nổi tiếng, nhưng tôi và bạn mình chỉ muốn sống thật. Chúng tôi muốn sống sâu.


12. Ta viết để phơi bày những gì chưa phơi bày. Nếu một cánh cửa trong lâu đài được yêu cầu không mở, bạn phải mở nó.


13. Bạn không thể viết từ bóng tối của một ai đó; bạn chỉ có thể viết từ nơi tăm tối của mình.


14. Nếu điều gì đó bên trong bạn là thật, mọi người sẽ thấy nó thú vị và họ sẽ tìm thấy sự đồng cảm. Vì vậy, bạn phải mạo hiểm đặt cảm xúc thật vào trọng tâm bài viết. Viết thẳng cái lõi cảm xúc của mọi thứ. Viết để dám tổn thương.


15. Nhưng truyền thống nghệ sĩ sẽ tiếp tục cho dù xã hội tồn tại dưới hình thức nào. Và đây là một lý do khác để viết: khán giả cần chúng ta, để phản chiếu mình và người khác, mà không bị bóp méo - không phải để nhìn xung quanh và nói, "Hãy nhìn lại mình đi, đồ ngốc!" - mà nói, "Đây là con người thật của mỗi người".


16. Trong cái xã hội ảm đạm và tổn thương, viết lách có thể mang lại cho bạn thú vui của con chim gõ kiến, khoét một lỗ trên cây, nơi bạn có thể xây tổ và nói, "Đây là ngóc ngách của tôi, đây là nơi tôi đang sống, đây là nơi tôi thuộc về." Và chiếc tổ đó có thể nhỏ và tối tăm, nhưng ít nhất cuối cùng bạn cũng sẽ biết mình đang làm gì.


17. Viết và đọc làm ta bớt cô đơn. Chúng đào sâu, mở rộng, và cơi nới cảm giác về sự sống của ta: chúng nuôi sống tâm hồn. Khi các nhà văn khiến ta phải gật gù với sự chính xác của bài viết và sự thật của họ, và thậm chí khiến ta bật cười về bản thân hoặc cuộc đời này, thì ý chí sống của ta được phục hồi. Ta có cơ hội hòa nhịp điệu hoặc ít nhất vỗ tay cùng với sự phi lý của cuộc sống, thay vì bị nó đè bẹp hết lần này đến lần khác.


Nó giống như ca hát trên thuyền trong cơn bão tố khủng khiếp giữa đại dương. Bạn không thể ngừng cơn bão hoành hành, nhưng tiếng ca có thể thay đổi trái tim và tinh thần của những thuyền viên.

18. You seem to want to write, so write.

Thường được mua cùng